Ý TƯỞNG NGHỆ THUẬT CỦA BÙI XUÂN PHÁI

Hoạ sỹ Bùi Xuân Phái là một trong những hoạ sỹ có nhiều đóng góp cho nền Mỹ thuật Việt Nam nói chung. Nhân 100 năm ngày sinh của ông, chúng tôi xin trích dẫn những ý tưởng Nghệ thuật của ông mà sinh thời ông thường trao đổi với bạn bè, đồng nghiệp với tinh thần thân mật và cầu thị. 

Sức sống - một điều kiện quan trọng để làm nghệ thuật.

Lòng say mê một sức mạnh ghê gớm.

Vì người khác mà ta hay, nhưng cũng có thể vi người khác mà ta dở.

Đúng là môi trường là cần. Nó tạo ra con người. Môi trường giả dối chỉ tạo ra những con người đạo đức giả, nghệ thuật giả.

Cái hay chỉ có thể bật ra trong lúc làm việc. Muốn hay trong chốc lát, chỉ có điều hú hoạ. 

Vẽ sai? Vẽ đúng? Đều dở. Chỉ có vẻ đẹp mà thôi.

Đừng sợ "kém". Cái kém chẳng qua là quan niệm chung là công thức cứng nhác.

Cái tiếng có hại cho cái tài không? Có tiếng, người nghệ sĩ không dám đi tìm cái mới mạnh bạo, sợ mất tiếng chăng? Người ta sợ mất tiếng, nên cứ phải "bảo vệ" nó bằng một "cái tài năng cùn dở"! Đó là điều đáng tiếc. Có những họa sĩ chỉ vì bất chấp dư luận mà có được một sự nghiệp đẹp đẽ. Ví dụ: Van Gogh.

Thận trọng là tốt. Nhưng thận trọng quá dễ đi đến rụt rè, nhút nhát mà nghệ thuật không chấp nhận.

Người ta muốn nói đến chữ "thoát" trong nghệ thuật. Phải cao tay thế nào để thoát ra khỏi cái chất dự triển lãm sợ bị loại; thoát ra khỏi cái chất muốn bán, sợ không bán được.

Nghệ thuật đến bất ngờ. Nhưng cứ phải vẽ đi. Hỏng thì xóa đi, bỏ đi.

Người hoạ sỹ lúc nào cũng vẽ, ngay cả lúc không làm gì thì họ vẽ trong đầu.

Tham lam trong nghệ thuật là điều tai hại. Không phải cứ nhồi nhét đủ vị thì thành món ngon. Cái thừa cũng như cái thiếu, đều làm hỏng nghệ thuật.Sự chê bai đôi khi rất cần cho người làm nghệ thuật. Hình như nó là chất nong, chất đẩy. Nó kích động người làm nghệ thuật chịu tìm thêm, hiểu thêm, say mê hơn. Cái toại nguyện làm hết các say mê. 

#NguyễnThuỵKha